Là học sinh có bao nhiêu tấm gương sáng để ai ai cũng noi theo học tập, tôi biết một tấm gương không xa mà ở ngay cạnh tôi, người học trò của tôi. Đó là em Phạm Thanh Thảo, học sinh lớp 3E,Trường Tiểu học Lệ Chi. Em luôn được thầy cô, bạn bè yêu mến và cũng là một học sinh đầy nghị lực vươn lên trong cuộc sống.
Thảo là một học trò dễ thương và học giỏi. Trước đây cả bố và mẹ em là công nhân Stanley. Bố của em ở quê xa nên cả gia đình em sống với bà ngoại cùng dì và cậu. Em có một gia đình đầm ấm, hạnh phúc, lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười của niềm vui và tình yêu thương, chia sẻ vô bờ bến. Tưởng chừng những tháng ngày hạnh phúc đó sẽ là vô tận. Nhưng nào ngờ một tai họa đã ập đến với gia đình em. Mẹ của em đột nhiên mắc một căn bệnh hiểm nghèo- u não.Mẹ Thảo đã phải mổ não đến 3 lần mà vẫn không khỏi và giờ đây mẹ em đã trở thành một người không làm làm được việc gì ngay cả việc chăm sóc bản thân cũng phải dựa vào người khác giúp đỡ đã được gần hai năm rồi. Hơn nữa Thảo còn có một em trai mới hơn một tuổi. Gánh nặng đè lên đôi vai của người bố. Đặc biệt hơn bà ngoại đã nhiều tuổi còn phải chăm cậu ruột của em cũng bị bênh tật. Tôi biết rằng, đối với em có một người mẹ đau ốm như vậy, thiếu đi sự đùm bọc và che chở trong vòng tay yêu thương của mẹ là một sự thiệt thòi, đau đớn và xót xa nhất. Từ một cô bé hồn nhiên vô tư, chỉ biết chăm lo học tập. Giờ đây, em phải vừa học vừa tự chăm lo cho bản thân và tự tay chăm sóc mẹ mình, trông em bé nữa. Ngỡ rằng với thân hình bé nhỏ, yếu ớt, mỏng manh kia chắc Thảo sẽ không vượt qua được những khó khăn khi chăm sóc mẹ. Nhưng thật tuyệt vời, bằng tình yêu mẹ lớn lao, em đã không quản ngại và hoàn thành tốt tất cả công việc với tình yêu và niềm tin. Thảo quan tâm, chăm sóc mẹ từng li từng tí. Đút mẹ từng muỗng cơm, đun nước cho mẹ uống, lau người cho mẹ, thay quần áo cho mẹ và rồi cùng mẹ tập đi những bước chân chập chững. Nhìn những bước đi nặng nề, khó khăn của mẹ, Thảo lại càng thương mẹ nhiều hơn. Càng thương mẹ, cô học trò của tôi càng nỗ lực phấn đấu hơn. Ở nhà là vậy, một người con ngoan, hiếu thảo. Còn khi đến trường, vượt qua nỗi đau của hoàn cảnh gia đình, em quyết tâm, không nản chí trong học tập. Trên lớp, Thảo luôn chú ý lắng nghe cô giáo giảng bài, học thuộc luôn kiến thức mới ở trên lớp để tối về em chỉ cần ôn lại bài và trau dồi thêm kiến thức nâng cao. Không những thế, em rất thích và tích cực hăng hái tham gia phát biểu, xây dựng bài. Thảo còn là một tổ trưởng tổ 4 gương mẫu nữa đấy. Bạn nào học còn yếu, chưa nắm được kiến thức, Thảo sẵn sàng kèm cặp, giúp đỡ ngay.
Gặp Thảo mọi người sẽ dễ dàng nhận thấy ở cô học trò của tôi một thái độ ngoan ngoãn, lễ phép và lịch sự với tất cả mọi người. Bất kì hoạt động nào do nhà trường đề ra em cũng tham gia rất hăng hái từ ủng hộ , mua tăm từ thiện, đóng góp sách, truyện cho tủ sách của thư viện cho đến phong trào Kế hoạch nhỏ nộp giấy vụn... Dù hoàn cảnh gia đình khó khăn như vậy nhưng em luôn là học sinh xuất sắc của lớp trong suốt thời gian cắp sách tới trường. Thảo là một người tốt nên ai cũng yêu quý.
Nỗi bất hạnh của Thảo thật tội nghiệp. Em phải trong số phận nghiệt ngã thiếu đi sự chăm sóc của mẹ nhưng bù lại Thảo nhận được tình yêu thương vô bờ bến của bố, của bà ngoại và dì em, sự quan tâm, động viên của các thầy cô giáo và bạn bè. Chính vì vậy, Thảo đã vượt qua để ngày càng học tập tốt hơn.